*****000*****
Ơi tháng tám buồn rơi nước mắt
Bởi nắng còn cháy sạm trên cây
Chưa vẫy chào gọi gió heo may
Quên hạ mãn quên mùa đang ghé
Ta nghiêng mình gọi thu anh nhé
Nhẹ nhàng thôi để phố hoàn nguyên
Khêu đèn đường tỏa bóng vàng miên
Bên ghế đá sương choàng liêu tưởng
Ta muốn chạm lên tầng thiên thượng
Hỏi bao giờ Cô Vít mới tan
Cho nhân gian thoát khỏi tai nàn
Không giản cách_ Tuyến đầu nhọc trí
Nhưng đâu phải phép màu huyền bí
Do lòng ta ý thức sâu hơn
Chặn không cho dịch tể khinh lờn
Đừng cho Ả mơ ngày thống trị
Đêm tháng tám lá rơi đậm vị
Sao hồn ta tự kỉ vô ngôn
Nghe phong linh gõ nhịp dập dồn
Nhìn qua cửa bình minh... Tháng tám !
HMN