***
Ai đem trăng hạ thả vào đông
Cho heo may lượn đóa hoa đồng
Cho sương côi cút luồn song vắng
Cho phím u hoài loang bến sông
Có vạt nắng buồn nắng ngủ rong
Để chiều hiu quạnh lối chiều phong
Đế dấu ngựa hằn in sỏi đá
Để gió rêu rong nặng cỏ bồng
Ai đem mây trắng trải mênh mông
Cho giọng chim buồn xé khoảng không
Cho tim rã rượi màu lam khói
Cho mảnh tình thơ nhuộm máu hồng
Đã hết từ nay ! hết thật rồi !
Hết xuân chờ đợi ,cảnh buồn trôi
Hết thu lá đỏ gieo ngàn cảm
Hết hạ ,hết đông, hết lửa bồi !
HMN
Có một khoảng thời gian trước tết và đến bây giờ MN mất cảm xúc với tất cả không có cảm xúc thì con chữ cũng từ chối MN .Những bài thơ đăng vừa qua là thơ cũ MN đăng lên đọc vì không muốn vì mất cảm giác mà bỏ blog trống trải. Sáng nay có một chút le lói MN viết bài thơ HẾT THẬT RỒI. không phải là câu chuyện tình mà là nói với thơ với lòng...