Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2020

TẢ CẢNH

 




Trăng tròn lấp lánh phía đầu sông

Thả ánh vàng mơn xuống ruộng đồng

Giấy mỏng gieo từ nghênh nét bút

Nghiên mài thả chữ phóng hồn rong

Vườn khuya lãm cảnh Quỳnh phơi dáng

Bốn phía xem chừng Sứ trổ bông

 Hạc trắng ôm trăng rời cõi mộng

Lầu mây một dải tím bềnh bồng

HMN



Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

Chùa Chìm Trong Biển Nước.

 








Ta ngồi đợi nhịp ,chuyển càn khôn

Chỉ thấy u hoài lệ nước non

Mái ngói triều phong chìm cổ tự

Tang thương ngạn thủy, chủy tan hồn !

HMN





Thứ Hai, 26 tháng 10, 2020

ĐÔNG VỀ ĐAN ÁO SANG NGANG

 



ĐÔNG VỀ ĐAN ÁO SANG NGANG

..........

Mùa đông sắc lẻm bên đồi 

Có con nhạn trắng bồi hồi đường mây

Hỏi người còn nhớ thương trăng ?

Hay là thuyền đã sang ngang... Đổ thừa !


Ảo hư chưa mặc đã xưa

Sao còn bắt bóng để bừa lòng đau

Ai lên đỗi được trăng sao

Cho tôi về lại thuở nào chưa quen


Chiều nhìn mây xám cài then

Hoàng hôn sâu lắng hồn viền trong thơ

Ôm cầm buông tiếng vu vơ

Uống câu lục bát mà mơ thiên đàng

....

Chiều qua chiều quá ngỡ ngàng

Hồn tôi lạc mất giữa hàng mưa đêm !

HMN



Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

TRĂNG RẠNG ÁNH NGỜI




TRĂNG RẠNG ÁNH NGỜI

Trăng soi lộng lẫy dáng kiêu sa
Trăng đứng ngang trời đợi Cuội qua
Trăng đổ hồn nhiên lên mái lá
Trăng rơi lóng lánh xuống non xa
Trăng xuyên vóc liễu khoe ngà ngọc
Trăng ẩn vườn lan soải thướt tha
Trăng điểm làn duyên trên phiếm tóc
Trăng mơn láng cỏ đẹp Ta-bà .
HMN
.

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

ĐAU THƯƠNG QUẢNG TRỊ.






Biển nước mênh mông nhấn cả rồi

Buồn đau Quảng Trị ngó đành thôi

Bươn dòng cuộn chảy gào không thấu

Bội xoáy run người thét chẳng ngoi

Bãi gió không tha đời yếu đuối

Bờ mây khóc thảm trẻ  nằm nôi

Bôi ngàn của cải hằng công sức

Biết tận trời cao có sáng soi.

HMN


MN là người đã từng hứng chịu lũ lụt khi còn non ngày ,chồng đi công tác chỉ có em gái 10 tuổi ở nhà,khi phát hiện nước dâng lên mạnh cứ đưa tay rờ xuống thành giường sợ ngập con mình ,rồi cũng phải xuống giường dùng hết sức lực cùng em gái đẫy cái tủ đứng kê một đầu còn một đầu nhỏ em chạy ra ngoài đang mưa bưng gạch vào kê cho bằng cái giường, bỏ con vào võng để lên giường chị em cũng ngồi trên đó mà chờ không biết chờ ai, chờ gì trong tuyệt vọng . Mọi người, mọi nhà họ cũng vậy tự cứu mình rồi chờ. Chiều nay đọc tin ở Quảng Bình cứu trợ không vào được có người bịnh nằm liệt có phụ nữ còn non ngày phải lội nước bỏ đứa con mới sanh trên tấm ván có gì tủ ấm cho con cái nấy, đau lòng quá ,tự nhiên nước mắt rơi không ngừng.


Thứ Năm, 22 tháng 10, 2020

CHẠNH ĐÔNG

 




Thu đi rồi

vắt lạnh cả mùa trăng

Chạm vào đêm 

lá buồn thêu lối vắng

Vén màn sương

nghe lòng xưa chát ngắt

Thơ ngậm ngùi

nhân lạc thủy hồng hoang !

HMN






Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

HUẾ THƯƠNG ƠI .

 



Thiên tai lũ lụt ngập tràn đồng

Để lệ u hoài xót núi sông

Huế khóc tang thương người mất vợ 

Dân kêu thảm họa kẻ lìa chồng  

Sân tràn nước đẫy theo dòng cuộn

Nóc ngập trơ kèo chẳng lối thông

Một tấm chân tình xin gởi Huế

Người mau thoát khổ vạn lòng mong.

HMN

Tôi cũng như nhiều người nhìn cảnh lũ lụt tang thương không cầm được nước mắt ,chưa một lần biết Huế mà đau xót cả lòng khi nhìn mênh mông là nước. Người làm sao chống lại thiên tai chỉ biết cầu mong cho mọi người nơi xứ Huế cố gắng vượt qua thảm họa . Cầu xin Phật trời che chở cho trần gian đầy khổ ải nầy.

Bài Họa 

THIÊN TAI,NHÂN TAI

Nhân tai,bão lũ họa tương đồng
Thủy điện,phá rừng,bức tử sông
Dân chúng hoang mang,nghèo mãi bám
Quốc gia khủng hoảng,nợ thêm chồng
Đường về tắc nghẽn,trơ ghềnh đá
Đích đến mơ hồ,loáng ngọn thông
Lụt cứ vô tình,mưa gió hỡi
Thánh thần lau lệ khổ,hoài mong…

Lý Đức Quỳnh 21/10/2020

MỘNG ƯỚC YÊN BÌNH

Tội nghiệp dân quê ngắm cánh đồng

Đồng đâu không thấy, thấy con sông

Hằng ngày sống vội niềm chua xót

Cuối tháng âu lo nợ chất chồng

Tìm mãi cùng đường chưa lối thoát

Mơ hoài bí lối  chẳng hanh thông

Ai ơi, ước mộng trong lòng Huế

Đất mẹ yên bình vẫn đợi mong…

Điền Khuôn Gia

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

TINH BAY CUỐI MÙA.

 




Ta nhìn người ấy cuối chân phương
Ta gởi tình lên chuyến vô thường
Ta ngồi nghe gió khêu trào lộng
Ta gói tâm mình trong vấn vương

Ta còn chút buồn gọi cố hương
Ta nhớ ta thương những con đường
Ta mang gầy guộc thân cô lữ
Ta trải mộng bình lên tháp sương

Ta đợi trăng về nghiêng dốc xưa
Ta tô bụi đỏ giữa chiều thưa
Ta vẽ hoa thơm viền suối mật
Ta cõng mây buồn sau lối mưa 

Ta bỏ lại đời những nhớ nhung
Ta bỏ trần gian phím tơ chùng
Ta đem thơ buồn trồng đỉnh núi
Ta thả tình bay cỏ lạc mùa !

HMN

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2020

LÂNG LÂNG

 




Tàn thu đỉnh nhạn khói hoàng lâu

Một dãi thiên sơn trắng ngọn sầu

Áo não hôn hoàng buông ánh nhạt

Âu sầu ải ngạn thả huyền sâu

Tư lòng thảo ngữ lâng lâng mạch

Trải bút thơ đề xốn xốn câu

Sỏi đá trơ mình phơi tuế nguyệt

Đồi sương một vạt lá phai màu.

HMN

Bài Họa

HOÀNG HÔN TRÊN NÚI

Bồng bềnh sương khói phủ kim lâu
Chóp núi trơ vơ lịm đỉnh sầu
Mỏm đá chênh vênh ngoài vực thẳm
Con đường khúc khuỷu mé bờ sâu
Phong phanh giữa nắng tràng hoa đốm
Loáng thoáng trong chiều bóng ngựa câu
Cánh hạc ngao du về lặng lẽ
Vành trăng mới nhú vẫn nguyên màu.

Lý Đức Quỳnh 18/10/2020

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

ĐÔNG

 


Nắng dọi chườm qua khóm cúc tàn
Mưa cười chúm chím nói mùa sang
Chiều loang tím trải đài Sen thẫm
Nắng khảm vàng mơn nhụy Cát Đằng
Ráng liễu chao mình nghênh khách tới
Bờ tre lã ngọn tiễn đò ngang
Trăng treo lạnh lẽo ngoài song vắng
Khẽ vén rèm thưa lệ ngỡ ngàng.
HMN

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

THƯƠNG LẮM HUẾ ƠI

 



Mưa đêm buồn lắm ai ơi
Trầm tư như khúc ru đời không nhau
Nợ thơ một tiếng thương chào
Nợ câu lục bát ngọt ngào người dưng
Nợ anh ánh mắt rưng rưng
Một bờ vai nhỏ một vòng tay ôm
Nợ anh một sáng nắng thơm
Một chiều sim tím hoàng hôn chưa về
Trăng thu còn đó lời thề
Dù không là Huế vẫn nghe dạ sầu
Đêm nay gió mạnh ngoài sau
Có người chưa ngủ ngồi lau phím buồn !
HMN

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

TỰ CẢM

 





Trần gian chật chội thượng thiên đông
Lãm cảnh ngang trời gạn đục trong
Vũ trụ điêu linh còn hổ chướng
Càn khôn dịch chuyển hết nai rong
Trùng vân lắp đỉnh che đường tới
Vạn hải so tròn chặn nước trong
Võng tửu đong đưa mình một cõi
Trần gian chật chội thượng thiên đông.
HMN

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

MƯA NHÒA NGƯỠNG ĐAU

 



MƯA NHÒA NGƯỠNG ĐAU
*****
Xướng

Phố nhỏ mưa về lạnh ngõ thâu
Đèn loang vết sạm khảm cung sầu
Trăng tàn nhả sợi cài then Quế
Mộng lỡ buông mành khép cửa Ngâu
Những tưởng mùa duyên còn sắc vẹn
Nào hay lối hạ đã phai màu
Đêm dìm giấc lạc vào miên thẳm
Một thuở yêu người mấy ngưỡng đau !
11.7.
Dạ Vũ NM.
Bài họa của thi đệ
Bùi Đắc
CUỘN NIỀM ĐAU
( nguyên vận)
Trời cao lơ lửng bóng trăng thâu
Cảnh vẫn còn đây dạ mãi sầu
Chú Cuội mỏi mòn trên cảnh Quế
Hằng Nga lộng lẫy giữa mùa Ngâu
Tình xưa lắng đọng nào phai sắc
Nghĩa cũ in sâu vẫn đượm màu
Đôi ngã chia ly bao nỗi nhớ
Đêm về khắc khoải cuộn niềm đau.
Bài họa của thi hữu
Họa nguyên vận cùng bạn tôi.
Đêm tàn sương lạnh cuối ngõ thâu
Phố buồn nghiêng ngả chạm cung sầu
Mộ lòng dâng gửi vòng nguyệt quế
Ái duyên khả ngộ luyến niềm ngâu
Những mong lối cũ tình nguyên vẹn
Lại mơ quá vãng chẳng phai màu
Vẫn biết ngõ đời là sâu thẳm
Nên đã lụy vào mới thẩm đau.../.
Bài họa của thi hữu
MỘ KHÚC BUỒN
..........*****..........
Đường khuya phố quạnh nẻo buồn thâu
Thoáng cảnh mưa loang trỗi nhạc sầu
Bút vẫy trêu tình cung nguyệt quế
Thơ đùa bướm ghẹo dẫm thềm ngâu
Ngày duyên lấp lửng đau mùa hẹn
Buổi hạ trầm ngâm lá bạc màu
Ước vọng thôi đành chôn núi thẳm
Tan rồi mộ khúc rã rời đau .
HMN

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

VƯƠNG GIẢ CHI HOA

 



Chi hoa trắng muốt hương ngào ngạt
Nhất nguyệt lân tinh ngất ngưởng say
Hoát mộng nhiên lay hồn lãng tử
Tri âm hữu ý nhụy phong đài !
HMN

BẾN LẠ

 

Gió lùa qua song cửa
Mây mù mịt ải xưa
Mưa về thương bến lạ
Tắm say một mùi hương
Sương chiều rơi ngất ngưỡng
Thơ chùng nhuộm tóc phai
Bóng dài đau lối phượng
Trăng buồn vương thái lai
Mấy mùa hoa cúc nở
Buộc thuyền mơ ảo tương
Cong veo cành liễu mộng
Phiêu đăng lệ miên trường !
HMN

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

ẢO MỘNG

 



Nắng soi ảo mộng
Mưa lộng vô thường
Khi nao đi hết đoạn đường
Hết vòng bể lụy nhiễu nhương ta về !
.
Ta về hỏi gió sơn khê
Hỏi mây vũ trụ lời thề còn không ?
Thế gian còn ánh nắng hồng
Ta còn ngụp lặn bước trong luân hồi !
.
Duyên không kỳ ngộ
Dạ chẳng kỳ hoan
Đêm nằm giấc ngủ không ngoan
Râm ran như tiếng khóc thầm lá đau !

HMN

TRĂNG BUỒN



Lối cũ ta về chẳng gặp trăng
Đường xưa lạnh lẽo gió lay càng
Thôn buồn vạt nắng màu hoang vữa
Cổng hạ sương trời sắc loãng giăng
Ảo não tâm tư tràn nhớ mẹ
Triền miên tất dạ dỗi con ngầm
Vầng trăng Vĩnh Hạ ngày thơ đó
Đã xóa hồn thu giữa dặm ngàn.

HMN 

GỞI GIÓ MÂY XA




Còn gì thương nhớ nữa anh ơi
Phượng tàn hoa rụng héo trang thơ
Sâu thẳm trong tim tình còn ,hết ?
Vàng thu một mảnh ánh trăng lơ .

Heo hút lưng trời chim trắng bay
Nửa lòng còn giữ hay đổi thay ?
Chiều phai lá đổ dòng hoang phế
Tường rêu xanh phủ lối cỏ lay

Hạ đã chết rồi phải không anh ?
Nên buồn chim hót tiếng vô thanh
Sương phơi nguyệt lạnh cay thềm quế
Đêm buông vạc khóc gió lay mành !
HMN

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2020

TÌNH CUỐI HẠ



Em về phía ấy gọi mưa ơi
Chỉ thấy buồn xa tận cuối trời
Hạ ngóng mây chiều giăng lối đợi
Thu chờ nắng dọi ngõ hồn chơi
Canh tàn lửa lụi đâu tình gởi
Quạnh quẽ màu phai trắng nẻo mời
Tự nhủ an nhiên chờ gió tới
Thiền lòng hảo mặc lá vàng rơi .

HMN


Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

LÁ THU CUỐI



Ta mời thu cùng ta chung tạm biệt
Mùa nhẹ nhàng đang ráo riết chào nhau
Đám cỏ may như cũng muốn ươm màu
Mình xa nhé ta xin chào thu nhé 

Thu lắng lặng khẽ lay mùa đông sớm
Tiếng chim kêu ran rát bản tình ca
Đừng vấn vương giạt nắng cuối giang hà
Hãy chôn chặt vào hồn thư trinh nhé

Thu đi xa theo cánh buồm thuận gió
Bỏ hoàng hôn thăm thẳm cuối trời mây
Bỏ vần thơ lạc lỏng khóc trăng gầy
Cây trĩu lá nghe vàng thêm chiếc cuối

Có lẽ mai đông sẽ về ngang phố
Và lòng ta cũng trắng một niềm tin
Biết còn ai cho ta nói một điều
Tình nhân thế chỉ là tình nhân thế !


HMN

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2020

CÒN




Còn đây
chút nắng vàng phai
Một bờ vai mỏi
đã cài nhánh thu
Ta , người
chung bước phù du
Thiền trong tịnh độ
có ru được mình
Một cành
Thiên lý an nhiên
Một dòng cam lộ
có nghiêng được chiều !

HMN

CHIỀU TỊCH LIÊU




Đồi phong khói loảng sương phai
Mây trôi bàng bạc chia hai nhánh sầu
Cầm vui cho trọn bóng câu
Nghe nhừ bụi lấp trong từng Sát Na

Ai về trên cõi hằng sa
Ai đi nhặt lá lê la gót trần ?
Đợi mùa chín rụng phù vân
Heo may lành lạnh chuông ngân đỉnh buồn

Thương mình dệt mộng ảo tương
Trăng đêm chênh chếch giọt sương cuối đường
Hôm qua rớt ánh tà dương
Lượm cài lên tóc khoe người làm duyên

Người quen phố thị đèn đêm
Quên người gối lệ đọng miền tâm như !
HMN