Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2020

TÌNH MÃI LÀ THƠ




Ngồi nhìn ánh nguyệt thả vần thơ
Tưởng sẽ cùng nhau mãi mãi chờ
Bút mực còn nguyên ngàn thệ ước
Ngôn từ đã rách vạn niềm mơ
Buồn cho phận số đành xa bến
Nghẹn lẽ tình duyên phải cách bờ
Nhạn tủi canh sầu tuôn ngấn lệ
Trăng đờ đẫn khóc một vần thơ.

HMN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét